Bravo phụ nam Unitech….!!!!
Blog March 6th, 2009
Sáng nay,lóc cóc gõ pass vào còmpíutơ, chưa kịp nhíu mày vì sao cái wallpaper iu thix của mình biến mất, để lại cái wallpaper đen thui…chân mày mới nhíu được nữa đường, trán chưa kịp xếp lớp, thì mắt đã chữ O mồm chữ A, cười tủm tỉm với cái theme cực KUTE……với lời chúc giản dị và đầy ý nghĩa. (rung rinh tập1)
Lướt qua mailbox, hồi hộp chờ đến 10h……. Read the rest of this entry »
Tiệc cuối năm 2008
Blog January 2nd, 2009
“Nếu như ngày 30 tết Ta hết sức thiêng liêng đối với mỗi gia đình, thì ngày 31 tháng 12 Dương lịch hết sức ý nghĩa với mỗi doanh nghiệp…” Sau hai ngày đầu óc bị mụ đi vì beer rượu, giờ tui vẫn còn nhớ như in lời CEO Tiến mở màn buổi họp mặt anh chị em Unitech chiều 31/12/2008. Công nhận lần này Mr.Tiến phát biểu hay thật, dù rằng anh chẳng chuẩn bị giấy tờ để đọc một cách trịnh trọng như mọi năm, như mọi phát biểu cuối năm của mọi doanh nghiệp, tổ chức…
Với một doanh nghiệp còn hết sức non trẻ như Unitech, thì năm đầu tiên thực sự là một năm đòi hỏi nhiều nỗ lực của tất cả thành viên, đặc biệt là trong ngành IT đam mê nhưng lắm nhọc nhằn này. Nhưng tóm lại thì một năm qua là một năm anh em chúng ta đã hết sức cố gắng nên xứng đáng ngẩng cao đầu cùng nhau hòa chung niềm vui đón xuân, cùng nhau nâng ly cụng leng keng chúc nhau sức khỏe, hạnh phúc và thành đạt! (clap clap clap!)
Và buổi họp mặt thân mật của Unitech tổ chức vào chiều tồi ngày 31/12/2008 tại khách sạn Bamboo green đã được SETUP với mục đích đó!
Buổi họp mắt diễn ra khoảng 150 phút trong không khí đầy thân mật và cởi mở, đôi lúc hết sức hào hứng với những tiết mục văn nghệ cây nhà lá vườn thú vị, dù rằng các chàng ca sĩ Uni hát và biểu diễn chưa được pro như dân chuyên nghiệp, dẫu rằng các nàng ca sĩ Tech mắt không lúng liếng, những động tác lắc hông và phục trang không “hot” bằng các em trong lễ hội âm nhạc, chương trình TV…thì không khí bên dưới hội trường không hề kém hào hứng và sôi nổi: có tiếng huýt sáo, tiếng hò reo, có tiếng vỗ tay ầm ầm và…có cả hoa hồng: hoành tráng quá rồi!!!. Lúc ấy tui tưởng như mình trẻ lại và muốn liều lên giành micro hát vài bài rock, tuy nhiên tình cảm đã bị lý trí cột lại “không nên, chú mày chỉ thích hợp với karaoke thôi, đừng manh động nha cưng!”.
Xin dừng 1 phút ngưng gõ phím để vỗ tay cho các ca sĩ của Unitech: You are pro! (vì đã chiếm trọn cảm tình thính giả ;;-)
5h30 chiều, thần dân Unitech lục tục kéo xuống đoàn tụ ở tầng 1, nơi sẽ diễn ra beer trường và Idol. Bàn ghế được kéo sát lại để tình cảm đồng nghiệp thân mật hơn, dễ cụng ly hơn!
Tinh thần là buổi tiệc sẽ diễn ra càng vui và đầm ấm càng tốt, nhưng khúc dạo đầu vẫn phải trang trọng và lịch sự: Mr.Tiến và Mr.Long đại diện công ty lên khui champagne như một lễ cưới, tuy việc khui hơi nặng tay tý, nhưng kết quả 2 chai đều nổ đoàng đoàng: theo phong tục là điều tốt, chứng tỏ sang năm chúng ta sẽ ăn nên làm ra! Yeah!!! (muốn mở ngoặc còmment tý: thấy hai anh gồng xô mở nút chai, ở dưới tui hơi lo là nếu nó không nổ mà lại xịt cái xìu thì cũng hơi buồn, vì bây giờ rượu giả rượu dỏm đầy!”
Dĩ nhiên sau màn khui champagne là…giao lưu ly chén: nam tử nữ nhi, ai có sức thì uống, chúc nhau sức khỏe: cạn! chúc nhau thành đạt: cạn! chúc sang năm có nghé: ok, dô 100%…. Anh em chúng ta đã mở màn buổi tiệc rất khí thế!
Trước khi đi vào chương trình nhạc hội, tiết mục tự show của các khối bắt đầu. Khối sản xuất thị trường tiếng Nhật mở đầu bằng slide được thiết kế chuyên nghiệp, bắt mắt, dần dần MrThịnh show hết hồ sơ thành viên khối mình, với những nét riêng độc đáo của mỗi người. Vì show hơi dài nên tui không nhớ hết, chỉ nhớ lại vài nét chấm phá về sở thích matxa của anh Sơn, hàm răng điển trai của anh Thịnh, khả năng galăng của anh Quân, điệu đi nhún nhảy của em Hương, nét điệu đàng của em Tuyền…(đề nghị up slide độc này lên server để chúng tôi backup mỗi tuần cho chắc)
Tiếp theo khối SX thị trường Nhật là khối Kỹ thuật, slide của khối quả thật nghèo (nghĩ lại tủi thân ghê 😛 ), nhưng 2 anh em chúng tôi cũng đã đàng hoàng lên sân khấu để trình làng Uni. Dù vậy, với nỗ lực vượt qua cái khô cứng về tinh thần và thời gian đầu tư ít ỏi cho việc tạo slide, tui cũng đã note được vài dòng khiến anh chị em ở dưới cười xòa : “khôn ba năm dại vài giờ”, “không dây cũng an toàn như có dây” (ngỡ một số người không hiểu nên tui có hứa là khi uống beer vào một tý sẽ giải thích thêm, nhưng té ra ai cũng hiểu hết trơn – dân Unitech thông minh thật!”)
Show tổng hợp của các khối còn lại thật hoành tráng với hình ảnh, âm thanh và ý tưởng! nó được dàn dựng công phu nên đem lại không khí thật vui vẻ cho buổi tiệc. Đúng là qua tay designer thì nó khác dân network như mình. Trong show này, hình ảnh đọng lại nhiều nhất là Truongpv, anh ấy xuất hiện dường như xuyên suốt show diễn và ấn tượng với những nét chấm phá rất riêng, ai nghi ngờ điều này hãy tìm copy show trên về xem nhá!
1,2,3 dô! 2,3 dô, 3, 3, dô! ực, ực!!!
Unitech IDOL bắt đầu!
Mở đầu là tiết mục đơn ca của CEO Tiến, anh chọn một bài hết sức ý nghĩa là “Mộng chiều xuân“ để hát tặng anh em, đương nhiên chúng ta không thể mong đợi giọng ca của một CEO phải sánh ngang với ca sĩ, nhưng những gì CEO thể hiện đã làm khuấy động không khí Idol và giúp anh em tự tin hơn 😉 (clap clap)
Tiếp theo anh Tiến là anh Huy sờ, có lẽ sau vài tuần beer, anh cảm thấy nhớ người yêu cũ nên chọn bài “Mười năm yêu em” để thể hiện, giọng ca anh tuy không pro lắm, tuy vậy những nốt trầm bổng đểu được anh thể hiện một cách nhiệt tình hào hứng! Namdd ngồi bên tui nhận xét “này, lâu nay tao nghe nói nhiều, bây giờ thấy đúng thật!” khi bàn về giọng ca trên sân khấu. hehe
Sau hai tiết mục mở màn, không khí sôi động hẳn và mọi người tranh nhau đăng ký số nhiệt tình làm tui tuy thủ bài “Đồng xanh” mấy tuần nay nhưng không có cơ hội thể hiện, hơi tiếc vì nhiều lúc chạy xe về nhà mình cứ gào một mình cho nó pro. Chị Lệ muốn thể hiện khả năng âm nhạc bên tài năng bếp núc nên đã hơi phiêu với “Xa em kỷ niệm”, anh Quân nhà ta đúng y nhận xét về khả năng galăng, đã cùng song ca khá mùi.
Những giọng ca xứng vào ban văn nghệ “Đông, Huy, Trâm, chị Vân…”
Còn lại, xin tạm đưa vào ban văn gừng cho nó khí thế 😉
Hồi ký xin dừng tại đây vì đoạn sau không bút nào tả xiết cái hào hứng náo nhiệt của buổi tiệc, nên tui có ráng viết thêm cũng bằng thừa. Anh chị em có thể xem hình trên server thì tối về cũng có thể hồi tưởng lại đêm 31/12 vừa qua chúng ta chơi khí thế như thế nào! Có thể gút lại một câu “tuy beer phải chảy lạnh cổ họng vì thiếu rượu mạnh, nhạc không thật dậm giựt, đèn laser không lóe những ánh sáng ma quái, không có các em mắt xanh mỏ đỏ diện super mini váy nhún nhảy bên cạnh…nhưng chúng ta, đã chơi và chia sẻ một buổi tiệc thật đầm ấm và vui vẻ!!!”
HAPPY NEW YEAR!
Thế giới này văn minh vì có em
Blog, Relax December 4th, 2008
Trước, anh cảm thấy khó chịu, bực mình khi em trễ hẹn. Khi anh gọi điện nhắc, em cáu kỉnh nói rằng anh không có quyền kiểm soát thời gian của em. Anh chẳng biết làm gì trong hàng tiếng đồng hồ đợi em make up, chọn váy hay thay áo. Anh nhẫn nại như một gã xe ôm chờ em vào siêu thị, em dạo nửa buổi chỉ để mua một bịch bim bim, thời gian còn lại là window shopping và ghi nhớ những mẫu áo váy đợi ngày thỏa cơn nghiện mua sắm. Anh ngồi một mình đợi em khi em bận làm bà tám với những cô bạn của em…
Anh nghĩ rằng việc trễ hẹn để người khác phải đợi là hành vi kém văn minh. Và em là tấm gương điển hình của sự kém văn minh ấy.
Giờ thì anh đang ân hận và sám hối về những suy nghĩ sai trái của mình.
Trong khi chờ em trước cửa hàng thời trang, anh đã mua một tờ Sài Gòn Tiếp Thị đọc giết thời gian. Lập tức ba gã khác đậu xe cạnh anh cũng í ới gọi bà bán báo. Sau khi anh đọc hết tờ SGTT, em vẫn chưa ra, và anh trao đổi tờ báo của mình lấy tờ Công An Thành Phố của gã bên cạnh. Nhờ vậy anh biết thằng Tư đầu xóm vừa ra tù đã đi ăn trộm và bị công an bắt.
Hôm khác chờ em trong khi em đi sinh nhật bạn, anh đọc thuộc tờ Tuổi Trẻ với cả 56 trang quảng cáo và biết khu phố mình có hai căn nhà, bốn miếng đất rao bán. Buổi chiều có người hỏi mua đất, anh chỉ cho họ và người bán chia cho anh hai triệu tiền cò.
Hôm mình đi nghỉ ở resort, em thỏ thẻ rằng em muốn đi spa, chỉ nửa tiếng. Anh đợi em suốt một buổi sáng. Lần đầu tiên anh xem hết một cuộc đua xe hơi và một trận bóng đá. Anh phát hiện ra rằng Ronaldo và Ronaldinho là hai đứa khác nhau.
Bạn bè anh nhận xét anh bây giờ đã là một con người hoàn toàn khác. Am hiểu thông tin kinh tế, thể thao, rành chuyện phố phường lẫn thời sự quốc tế. Bạn bè em khen anh năng động và ho một cái cũng ra tiền.
Chờ đợi em là thời gian tuyệt vời để đọc sách báo và dung nạp kiến thức. Anh mang trong cốp xe những bộ sách kinh tế chính trị dày cộp. Chỉ một lần em đi chợ, anh đã biết tại sao Mỹ ném bom nguyên tử xuống nước Nhật. Khi em ở phòng khám răng, cũng là lúc anh tự khai phá cái đầu u tối của mình vì sao người ta gọi chiến thắng của Obama là câu chuyện cổ tích về sự thay đổi, về sự vượt qua tính hữu hạn của truyền thống. Và khi em trở ra từ hiệu cắt tóc, anh hiểu vì sao một cái hắt xì của bà Rice cũng làm thay màu các bảng điện tử phố Wall…
Anh không còn là một gã nhà quê dốt nát về thời trang, anh đã có thể khen em mặc cái váy này, mang cái túi này thì quyến rũ còn hơn Angelina Jolie, dù tự thân biết mình khó sánh ngang Brad.
Người ta nói sự đợi đợi chờ là một trong những thước đo tình yêu. Anh thì nghĩ hơn thế: Sự chờ đợi là một cơ hội để mở mang tri thức và hoàn thiện bản thân mình. Anh thấy tội nghiệp những gã đàn ông suốt ngày ca cẩm vì phải chờ đợi khi người phụ nữ của mình trễ hẹn. Chính họ chứ không ai khác đã bỏ qua những cơ hội bằng vàng để giỏi lên, giàu lên, lịch lãm và văn minh hơn. Chỉ vì họ không biết sử dụng thời gian chờ đợi ấy để khai thác kho báu văn minh nhân loại qua sách vở.
Chờ em sáng nay, anh đọc được một câu ngạn ngữ: Sự văn minh của một dân tộc được thể hiện qua lượng giấy mà dân tộc ấy sử dụng. Phải rồi, nếu không có những người phụ nữ triền miên trễ hẹn như em thì lấy đâu ra những đứa như anh ngồi chờ và mua báo đọc giết thời gian.
Không chỉ làm cho thiên hạ văn minh lên, em và những người phụ nữ như em còn là cứu tinh của nền báo chí và xuất bản.
Chân lý vĩ đại và đơn giản ấy, giờ anh mới nghiệm ra.
( nguồn : blog bố cu Hưng )
VN là trung tâm hậu cần thế giới, tại sao không?
Blog December 2nd, 2008
Dân CNTT như chúng ta thường làm việc và giải trí toàn trên máy tính, nên sau khi mấy cái quy định này ban hành, mọi người chú ý việc rèn luyện sức khỏe và chuyển bớt các thói quen giải trí bằng internet, game online, movie, music sang các hoạt động ngoại khóa liền với thiên nhiên nhé! 😉
Thật không ngờ, giấc mơ sáu đứa con của nàng đã bị chặn lại ngay từ cái khâu tưởng chừng đơn giản này. Tại đây, tôi được yêu cầu… kiểm tra thể lực. Kết quả là tôi không được phép lấy vợ theo một điều luật vừa ban hành… ngày hôm qua. Anh nhân viên phụ trách nơi đây nhẹ nhàng: “Anh chị thông cảm, xuất phát từ thực tế là nền thể thao nước nhà lẹt đẹt quá so với thế giới bởi nguyên nhân thể hình, thể lực kém. Chúng ta cần có một thế hệ đủ cao, đủ to và đủ khỏe. Những người thấp bé nhẹ cân như anh chưa đủ điều kiện làm bố của cái thế hệ ấy”.
Tôi thiểu não ra về, suýt chút nữa thì làm được cả một bài thơ than thân trách phận, may mà người yêu tôi kịp động viên: “Vẫn còn hy vọng anh à, từ mai anh hãy tập bơi, tập cử tạ và tập cả xà đơn. Chẳng mấy chốc mà đủ tiêu chuẩn”.
Đôi khi những quy định ngặt nghèo lại có mặt tích cực. Sau một thời gian tập luyện đủ thứ, tôi tự cân đo và hét lên sung sướng khi thấy mình đã vừa đủ tiêu chuẩn để được làm cha của sáu đứa con nàng. Chúng tôi lại đưa nhau đến phòng đăng ký…
Lần này, thật không may, lại bị vướng bởi một luật khác vừa ra đời chỉ bốn tiếng đồng hồ trước đó. Luật này quy định chỉ những ai có chỉ số IQ trên 85 mới được quyền làm chú rể! Tôi lai trượt… Thật tình là tôi không trách những người đưa ra luật này, bởi lý do của họ quá sức thuyết phục: tất cả vì thế hệ tương lai, chúng ta không thể tiếp tục cho ra đời những đứa bé có ông bố quá kém cỏi. May mà người yêu của tôi thật… đáng yêu, nàng xoa đầu tôi: “Đừng buồn anh ạ, em yêu anh vì… thứ khác. Mà cái chỉ số vớ vẩn đó mình có thể làm cho nó tăng lên được kia mà”. Tất nhiên là được, tôi lao ngay ra nhà sách khuân về sáu cuốn toán cơ bản và nâng cao, tám cuốn triết học, mười cuốn sách dạy làm người và một tá cuốn dạy cách làm giàu.
Ba tháng sau, tôi tự kiểm tra và biết rằng chỉ số IQ của mình đã ngang bằng với Bill Gates. Chúng tôi lại đến phòng đăng ký kết hôn với tâm trạng lạc quan, bởi cái gì cũng bất quá tam. Lần này anh nhân viên hiền lành nơi đây cười vui vẻ: “Được rồi, anh đủ điều kiện cả về thể lực và trí lực để trở thành một ông bố theo những điều luật mới…”. Tôi nheo mắt cười với nàng, vậy là giấc mơ về sáu đứa con sắp trở thành hiện thực. Giọng anh nhân viên bỗng chùng lại: “Đó là phần anh, còn chị đây…”. Lại gì nữa đây? Tôi tái mặt nhìn anh ta. Người yêu tôi bình tĩnh hơn: “Nhưng mấy cái luật ấy có ghi rõ, chỉ dành cho nam giới mà”. Anh nhân viên ôn tồn: “Dạ, đúng thế, nhưng cách đây… ba mươi phút lại vừa có một luật mới từ ngành y tế, xuất phát từ nguy cơ nhiễm độc không kiểm soát nổi của sữa bột và tầm quan trọng của sữa mẹ cho em bé, họ ra điều kiện chỉ có những cô gái nào có… tuyến sữa tốt mới được phép kết hôn”. Thật không chịu nổi, tôi hét lên: “Nhưng vợ tôi, à không, người yêu tôi làm gì đã có sữa mà biết được cái tuyến ấy tốt hay không tốt?”. Anh nhân viên vẫn nhẹ nhàng: “Không sao đâu anh, bên ngành y tế họ toàn những người giỏi. Đi kèm với quyết định này là công thức liên hệ giữa độ tốt xấu của tuyến sữa với… số đo vòng một. Chỉ cần chị đây đạt ngưỡng bảy mươi hai centimét…”. Tôi quay lại nhìn kỹ nàng, miệng méo đi vì thất vọng. Làm sao bây giờ…
Trung thu Unitech
Blog September 17th, 2008
Tết Trung thu năm nay, cô anhttt lãnh trách nhiệm tổ chức 1 bữa liên hoan rôm rả cho các cháu bé + những người chưa kịp lớn có tâm hồn trẻ thơ của Unitech.
Trước đó 4 ngày: 1 cuộc họp đoàn TN khẩn cấp được tổ chức. Các ý tưởng tuôn ra dào dạt, ghi ko kịp, kể cả ý tưởng mua đầu lân về tự múa vì công ty rất sẵn ông địa lẫn bà địa. Ak ak, công nhận Unitech men and women tuy tuổi đời sắp băm nhưng tâm hồn thì nhí nhảnh còn hơn con cá cảnh
Trước đó 2 ngày: cô anh-tê tê tê và cô hà-tê tê tê tung tăng đi mua quà, sữa, bánh, nước ngọt, đồ chơi, tượng cho các cháu tô màu, bóng bay trang trí. Khi mua thì 2 cô sung sướng và khoái chí lắm, tưởng như mình được sống lại ngày xưa bé tẻo bé teo. Ai dè…
Trước đó 1 ngày: cô anh-tê tê tê, cô hà-tê tê tê và cả cô anh-nờ tê tê nữa hăm hở gói quà cho các cháu. Ác một nỗi, lồng đèn thì mỗi cái 1 kiểu, mỗi cái 1 cỡ, chỗ bán ko có hộp, lại kèm theo sữa bánh cho các cháu. Làm sao gói bây giờ? Hic, các cô đành hì hục ngồi làm hộp cho từng món (may mà còn đống lịch ế năm 2008 chưa dùng đến nên ko phải mua giấy bìa). Cô anh-tê tê tê đã học được mánh làm hộp nên đứng ra kẻ, cắt, gấp, bấm… hai cô còn lại lãnh phần gói, dán nơ. Kết quả, các món quà xinh xinh ra đời. Riêng tay các cô thì đơ đơ đơ tê tê tê
Sáng Trung thu: đến màn thổi bong bóng để trang trí sân khấu. 200 quả bong bóng đã mua. Vấn đề là nếu chu mỏ lên thổi thì sau 200 quả đảm bảo các cô sẽ có đôi môi như chim gõ kiến. May mắn thay, cô hà-tê tê tê mau mắn mượn được cái bơm ‘xe độp’ của bà bán nước mía. Phù … quả là may mén
Chiều Trung thu: các cô chú tập trung ‘dàn trận’, đảm bảo còn đẹp hơn sân khấu đám cưới. Chú Nghiêm- nờ đê còn làm hẳn 1 slide trình chiếu với chủ đề Trung thu cho các cháu. He he, đúng là dân IT có khác
Đêm Trung thu: các cháu hân hoan phá cỗ (bánh kẹo bôi nhoe nhoét), các cháu hát, các cháu tô màu, các cháu sợ xanh mặt khi thấy đầu lân … các vị phụ huynh thì ngắm con mình còn say sưa hơn ngắm ngôi sao điện ảnh. Các cô chú cũng lăn vào chơi, ko loại trừ tranh chơi với các cháu mà quên cả mệt và đói
8h00: hạ màn. Kết thúc đúng kịch bản. Các cháu ra về mà vẫn còn tiếc nuối, mặc dù mắt đôi cháu đã con đậu con bay vì cơn buồn ngủ kéo đến. Bụng các cô chú bắt đầu lăn tăn lục ục lục sục
Cô anh-tê tê tê đính kèm 1 bức ảnh chụp tác phẩm tô màu của các cháu (dưới sự chỉ đạo của quý vị phụ huynh) cho bà con ai lỡ ghé qua xem đỡ buồn.
Trích từ Blog của Tạ Trâm Anh.
Visual Web Gui: Kếp hợp Ajax và Silverlight vào Doanh nghiệp
Blog September 11th, 2008
|
||
Visual WebGui (VWG) là công ty chuyên thực hiện và triển khai các ứng dụng trên nền tảng “Website như Desktop” này. Theo họ, Visual WebGui (VWG) sẽ cắt giảm thời gian phát triển nhưng vẫn đảm bảo tính mở rộng, linh hoạt, bảo mật và tính phức tạp của ứng dụng. Bạn có thể download bộ công cụ phát triển mã nguồn Visual WebGui 6.1.3 tại http://www.visualwebgui.com/� Simple CHM PublishSimple CHM Publish
Data Intensive Management Interface Codeless Complex Interactions The complete Catalog demo
|